Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Giảitrí8x.Môbi _ Đơn Giản Chỉ Là Chia Sẻ
Giaitri8x.Mobi 937
HOMENhạc onlineGAME
Tải Bookmark: #7 JAR
Xuống↓dưới

câu chuyện tình yêu part2

Chủ Đề Được Viết Và Kiểm Duyệt Bởi:Admin

 Chưa biết-tôi trả lời.
Thôi trả lời mình đi mà,vì sao Diễm biết?
Ko thấy Diễm trả lời tôi đang định hỏi tiếp thì nhận đc tn.
Hằng điều tra Phương ?
Hằng nào-tôi hỏi
Lại phải đợi một lúc sau tôi mới nhận được câu trả lời:
Người Phương gặp ở cầu thang ấy:
Một loạt các hành động lần lượt hiện lên trong đầu tôi.
Lần đó tôi đã nghĩ là Diễm rồi nhưng lần này chính mắt thấy Diễm thừa nhận tôi vẫn thấy hơi đỏ mang tai.
Như biết tôi sẽ hỏi tiếp điều gì Diễm nói luôn:
Hằng tưởng Phương đến tặng quà Diễm nên mới điều tra Phương,Diễm giải thik rồi mà Hằng ko tin.
Điều này thì tôi hiểu,giống như việc tôi thuê Châu tìm hiểu thông tin của Diễm vậy.
Như sợ tôi hỏi tiếp điều gì Diễm nói luôn:
Thôi ko nói về việc này nữa,Diễm buồn ngủ rồi,mai nói chuyện nha,Phương ngủ ngon.
Tôi tạm biệt Diễm rồi nhanh chóng chìm vào giấc mơ đẹp của mình.Mọi chuyện cư tiếp diễn như thế,khoảng cách giữa tôi và Diễm được xích lại ngày một gần hơn.Tối ngày nào tôi cũng ôm khư khư cái laptop từ 7h đợi Diễm ol,để rồi khi Diễm ol hỏi tôi ol lâu chưa thì tôi chối bay chối biến rằng mình cũng vừa mới lên,thật trùng hợp.Có mấy lần thằng Châu nhìn trộm tn của tôi thấy mấy dòng chữ đó nó nhìn tôi vs con mắt khinh bỉ,nhưng tôi kệ,và thầm tìm cho mình một cái lý do,chắc nó ghen vs mình đấy.Có đôi khi tôi bận ko ol sớm chờ Diễm như mọi khi được,khi tôi lên thấy nick Diễm sáng tôi hỏi:
Chờ mình lâu chưa ?
Diễm thật thà nói:
Một chút,hay khá lâu và đôi khi là hơn tiếng.Diều đó làm tôi thầm cảm thấy xấu hổ,từ đó trở đi tôi thật thà hơn khá nhiều.
Có lần Diễm nói chờ tôi gần 2 tiếng làm tôi hp muốn chết.
Nhiều lần Diễm bảo tôi:
Phương cứ chờ Diễm thế ko học hành gì ak ?
Mình học rồi mà –tôi chống chế .
Thế mai Phương học môn gì?
Ko biết vì sao Diễm lại hỏi thế nhưng tôi vẫn trả lời:
Mai mình hoc toán,mà Diễm hỏi chi vậy?
Tối lắm,làm hộ mình bài toán này nha.
Làm tôi sợ chết khiếp,những lần sau khi Diễm hỏi tôi đều trả lời rằng mai học thể dục,tôi thầm đắc ý với sự thông minh của mình nhưng sự đắc ý đó ko kéo dài được bao lâu khi lần sau Diễm bảo tôi:
Trong một tuần ko có quá hai buổi thể dục đâu Phương ak ?,kèm theo câu nóiiễm ko thik những ng nói dối
Một hôm đang nt bằng đt Diễm bảo:
Máy mình hết tiền rồi,Phương bắn tiền cho mình đi.
Diễm chắc chứ ? rút kinh nghiêm tôi cẩn thận hỏi.
Uk,nhanh nên,Diễm ko còn đủ tiền trả lời đâu.
Tôi vội vàng làm theo.
Lần khác Diễm bảo tôi:
Sang phòng mình chơi ko ?
Tôi giật mình nhìn lại đồng hồ và càng giật mìh hơn nữa khi nhìn thấy con số 23h 45 .Tôi trả lời:
Sao sang vào giờ này được.
Ko sang thì thôi.
Tôi hoảng hốt,chẳng kịp nghĩ nhiều ,vội dậy mặc quần áo,làm bọn trong phòng nhìn tôi như một kon quái vật.
Vừa mặc quần áo xong thì chợt một khuôn mặt hung dữ hiện lên trong đầu tôi làm rởn cả da gà,đó chính là bác bảo vệ khu ký túc chỗ Diễm.Ban ngày thì còn đỡ,chứ giờ này mà bác bắt được tôi thì có trời mới biết chuyện gì sẽ xảy ra.
Tôi đang phân vân thì tn của Diễm đến:
Sao lâu nt lại thế?
Thì mình đang đi nè-tôi trả lời.
Trời,đồ ngok,người ta đùa đó,ng đâu mà thật thà quá đi.
Tôi thật thà, uk ?,cu Đức mà biết có đứa con gái nào khen tôi thật thà thì chắc nó sẽ tự nguyện lên tầng 4 và nhảy xuống mất.
Uk,mà nghĩ lại ,từ khi quen Diễm tôi thật thà ra phết,tôi thầm nhủ.
Thế là tôi lại phải cơi nguyên bộ đồ vừa mặc ra làm bọn trong phòng lại được một phen rớt tròng mắt ra ngoài.
Sinh nhật tôi,lấy hết can đảm tôi rủ Diễm đi chơi,Diễm đồng ý:
Tôi và Diễm đi ăn chè,kem,đủ các thể loại,có lẽ trong buổi tối hôm ấy tôi cười còn nhiều hơn cả cuộc đời mình,có lẽ hp trong tối hôm ấy đong bằng nửa cuộc đời tôi.Hôm đó hai đứa đi chơi tôi toàn tranh trả tiền,Diễm cũng ko có ý kiến gì giờ tôi mới thấy mình ngu,ăn ko lo ăn cứ chờ Diễm ăn xong là chạy ra trả tiền,nhưng những lần sau thì Diễm ko cho tôi cơ hội đó nữa,cứ tôi trả 1 lần rồi lại đến lượt Diễm,và lại về tôi,cứ như thế.Tôi hỏi thì Diễm bảo rằng:Phương cũng làm sv,làm gì có tiền,Diễm ko muốn vì muốn vì mua kem cho Diễm mà Phương phải nhin ăn đâu.Có lần tôi ăn gian,trả liên tiếp hai lần,Diễm ko nói gì nhưng tôi biết Diêm ko vui làm tôi sợ mất mật,vội vàng rủ Diễm vào ăn chè mặc dù tôi no lắm rồi,ăn xong để chuộc lỗi tôi nhắc Diễm ra tính tiền làm Diễm ko nhin đc cười phá lên,và tệ hại hơn nữa là mấy đôi ở bàn bên nghe thấy tôi nói,họ nhìn tôi vs đôi mắt quái dị làm tôi chỉ muốn chết quách đi.Có lần tôi vs Diễm xem một bộ phim,trong bộ phim người con trai do nhút nhát ko dám ngỏ lời yêu cô gái, cha mẹ cô gái ép cô đi lấy người khác,biết tin chàng trai ôm hận mà chết,cô gái nghe tin đó cũng tự tử theo.Khi tôi vài Diễm bàn luận về bộ phim đó Diễm có nói một câu:
Do anh ta ko biết nắm bắt lấy cơ hội.
Cơ hôi,tôi lẩm bẩm,nhìn liếc sang Diễm thấy mặt Diễm vẫn đang tỉnh bơ tôi ko biết đó là câu nói vô tình hay hữu ý,về phòng tôi cứ suy nghĩ mãi,câu hỏi đó giày vò tôi đến suốt một tuần sau.
Tôi vẫn chưa ngỏ lời yêu Diễm,vì tôi nghĩ nó còn quá sớm,nhưng tôi chắc rằng Diễm có cảm tình với tôi,tôi sẽ học cách chờ đợi và nắm bắt cơ hội như lời Diễm nói.
“ câu chuyện tình yêu“
Pham phương.


GIAITRI8X.MOBI
This post has no comments - be the first one!

UNDER MAINTENANCE
câu chuyện tình yêu part2 - XtGem.com
© Copyright ..2012
U-ONNguyễn Văn Phương
all rights reserved.











































...